Friday, July 24, 2020

Ở Hiền Gặp Lành

                                                                                                Bửu Uyển

T lúc còn hc Trung hc, tôđã thích ngh dy hc, thích đưc tiếp xúc, gn gũi vi các em hc sinh. Nhưng s phn li không cho tôi đu vào trưng Sư Phm, mà li đu vào trưng Quc Gia Hành Chánh.
S  yêu thích ngh dy hc c theo  đui tôi , ngay c khi tôđã là mt viên chc hành chánh.Năm 1967, tôi đưc b nhim làm Phó Qun Trưng qun PhúLc, tnh Tha Thiên. S yêu thích đưc dy hđã thúc đy tôi làđơn gi đến Ty Giáo Dc tnh Tha Thiên, sau khi đưc s chp thun ca Trung Tá Qun Tng. Ty Giáo Dc Tha Thiêđã đng hóa văn bng Tt Nghip Quc Gia Hành Chánh ca tôi vi văn bng C Nhân. Và h sp xếp cho tôi dy Công Dân Giáo Dc lp Đ T và Quc Văn lp Đ Ngũ ti trưng Trung Hc Phú Lc. Tôi tha mãn vi ưc nguyn ca mình là đưc sng và sinh hovi các em hc sinh tươi tr . Tôi chăm ch ging dy và rt thương mến các em. S hc sinh ca tôi vào khong 5, 6 chc emc nam ln n. Trong s các nam sinh lp Đ T, tôi mến em Liêm nht. Em thông minh, tánh tình hin hòa, các bn trong lp ai cũng mến em.
Mt hôm, khi đi quan sá p Hòa Mu, thuc xã Lc Trì, tình c tôi gp em Liêm. Em sng chung vcha m nơđó và là đa con duy nht ca gia đình. Liêm vui v mi tôi ghé thăm gia đình em. Đây là mt gia đình quá nghèo, nhà ca rách nát , xiêu vo. Cha m em trng khoai  sn quanh nhà , và ch  đi làm thuê, làm mưn cho nhng gia đình khá gi trong làng, ch không có công vic làm  định. Tôi thành tht nói vÔng Su, cha ca cháu Liêm: " Thưa bác, nếu bây giờbác có chút ít tiền, bác làm gì để cải thiện cuộc sống của gia đình và nhất là giúp cho em Liêm được tiếp tục ăn học?" Ông Su trm ngâmt chút , ri nói : " Thưa thầy, nếu tôi có ít tiền, tôi sẽ mua lại 2 sào ruộng ở gần nhà đây để canh tác, có thể sống được.Hai sào ruộng đó đã bị bỏ hoang từ mấy năm nay..." Sau đó, tôđã nhông Xã Trưng liên lc vi ch rung, mua li phn đy , ri giao cho gia đình ông Su canh tác. 
T khi có hai sào rung đ cày cy, gia đình ông Su bt đu có cuc sng tương đi đđủ, không còn thiếu thn như trưc na.
Vào mt ngày Chúa Nht, v chng tôđi thăm mt tri chăn nuôi heo và gàca Thy T  Nam Giao. Thy nhng con heo, ging Durock, da màu vàng, va l mt va d thương. Tôi bèn nghĩ đến gia đình em Liêm, nên mua 2 con heo con, mcái, mt đc, mang biếu gia đình ông Su. Ông Bà mng r và chăm sóc kng lm , nên heo chóng ln. Ch chín, mưi tháng sau, ông Su khoe là heo đãgn 100kíÔng Su gy ging cho heo đẻ. La đu tiên, heo đẻ đưc 7 con. Trong làng chưa ai có ging heo này, nên nhiu ngưi hi mua, ông không bán. Nhưng sau thy đưc giáông bán bt 5 con, còn đ li 2 con tiếp tc nuôi gy ging. Riêng con heo đc, bà con trong làng xin phi ging, ông cũng thu đưc khá nhiu tin.
Trong nhng ngày gn TếĐinh Mùi, khi vào lp hc, tôi thy nhiu em hc sinh đã máo qun mi. Nhưng em Liêm vn máo qun bình thưng như mi ngày.
Nhân dp cui tun, v chng chúng tôi qua ch Đông Ba mua cho Liêm mt b áo qun mi,  áo "sơ mi" trng, qun dài màu xanh đm. Hôm sau, tôđem b áo qun mi  này tng cho Liêm. Em mc va vn, nét mt vui mng , hn hÔng Su cm đng nói : " Cháu Liêm năm nayđã 15 tuổi, đây là lần đầu tiên cháu có một bộ áo quần mới nhân dịp Tết sắp đến, không biết nói gì cho hếđể cám ơn ông bà Phó"
My tháng sau, vào mt bui trưa, ông Su đến tìm tô qun, mt mày bun bã, ngơ ngác. Ông nhìn trưc, nhìn sau, thy không có ai, ông ghé sát vào tai  tôi và xúc đng nói : "Ông Phó ơi , thằng Liêm bị "giải phóng' bắt đi mất rồi, họ nói họ chiêu mộ thằng Liêm làm du kích chứ không có ý làm hại gì nó đâu !" Tôi sng s, thương cháu Liêm, và thương ông Su quá vì ông ch có mt đa con màthôi. Tôi min cưng an ông Su: "Bác yên lòng, bác sống thật thà, chất phác, chắc Trời sẽ thương đến cháu Liêm mà phù hộ cho cháu"
Khong năm 1968, 1969 và 1970, chính ph giúp cho các xãp trùng tu, tái thiết li nhng cơ s dân dng công cng như đê điu, cu cng, đưng sáđình làng v.v. Dân chúng xã Lc T ( Qun Phú Lc) đã lp d án,xin trùng tu lđình làng ca xã,do đã b hư hi nng n vì chiến tranh. Đơn xin ca dân chúng xã Lc T đã đưc Hi Đng Bình Định Và Phát Trin tnh Tha Thiên chp thun, đưc Cơ Quan Vin Tr M ( USAID) tài tr.
Vi ngân khon đưc cp, và vi quyết tâm xây dng li quê hương ca dân chúng, đình làng xã Lc T đã đưc tái thìết, đẹđẻ, uy nghi. Hi Đng Xã quyếđịnh t chc L Khánh Thành đình làng mi mt cách long trng , vi s ch ta ca Trung Tá Qun Trưng. Nhưng Trung Tá Qun Trưng  đã y nhim tôi thay mt cho ông trong bui L Khánh Thành đó.
Đến ngày, gi đã đưđịnh, tôđi đếđình làng Tha Lưu đ làm nhim vĐình làng nm cách quc l khong 500 mét. Khi xe ca tôi dng l đu con đưng mòn dn vàđình làng, tôi thy nhiu ngưi đng  đó. Tôi nghĩ là h đng đón tôi như nhng ln trưc. Nhưng khi tôi va bưc xung xe, thì hai v bô lão đến nm tay tôi và nghiêm ngh nói : "Ông Phó quay về quận ngay đi, ông không nên vào đây!"
Nhìn v mt bn chn, lo lng ca mi ngưi chung quanh, tôi hiu, hkhông mun tôđi vàđình làng. Hình như có vn đ gì đó không tt lành s xy đến cho tôi, nếu tôi đi vàđó.
Tôi vi vã lên xe quay v qun. Khi đến tr s xã Lc T,tôi vào văn phòng xã, s dng máy truyn tin ca xã, liên lc vi Trung Tá Qun Trưng, báo cáo svic va xy ra.
Vi kinh nghim, Trung Tá hiu ngay có mt s vic gì đó không bình thưng, có th xy ra  đình làng. Ông lp tđiu đng 2 trung đđịa phương quân cơ hu ca qun, mt tiu đi Cnh sát Dã Chiến, phi hp vi mt trung đi Nghĩa Quân ca xã, m cuc hành quân bao vây khu vđình làng Tha Lưu. Lc lưng hành quânđã mau chóng bt đưc 2 tên du kích và 3 k l mt tình nghi. An Ninh Quân Đđã ly khu cung và khai thác ngay 2 tên du kích . Kết qu đưc biết :  Chúng âm mưám sát ngươì s đến ch ta, ct băng khánh thành đình làng, bng cách b trí 2 khu thưng liên, mt khu đt trên câđa, mt khu đt trên nóđình làng.  C 2 khu thưng liêđó đu chĩa mũi vào v trí v ch ta s đng ct băng khánh thành. Mt lnh khai ha là mt hi chiêng trng t đình làng vang lên. Trưng hâm mưu này đưc thc hin , thì v ch ta ct băng khánh thành không th nào thoát chết đưc. Nếu tôi không đưc cm tình ca dân chúng  đây, h s không cnh giác, và ngăn cn tôđâu, có l ngàđó tôđã chế đình làng Tha Lưu ri.
Ngày 30 tháng 8 năm 1970, toàn quc t chc bu c bán phn Thưng Vin. Cui ngày , tôi có nhim v áp ti tt c thùng phiếu ca Qun Phú Lc vTòa Hành Chánh tnh đ kim phiếu. Đoàn xe ch thùng phiếu gm nhiu chiếc, mt xe bc thép ( chy bng bánh cao su) dn đu, kế đến là mt xe GMC chthùng phiếu, sau đó là 2 xe GMC ch Nghĩa Quân theo h tng. Khi đoàn xe đến mt khong đng trng gn xã LĐin ( trui) thì b VC phc kích. Chúng bn cháy chiếc xe bc thép dn đu, nhưng b các nghĩa quân phng d di, chúng phi rút lui, không kp phá chiếc xe ch thùng phiếu. Tôi hong s, nhy ra khi xe, ri lăn xung mt cái rãnh cn bên đưng. Tôi nghĩ rng càng xa chiếc xe chthùng phiếu , thì càng an toàn, nên tôi bò vào nhng bi rm gđó. Quá lo s, tri li ti nên tôi không nhn ra đưc phương hưng nào na. Tôi c cm đu, cm cbò. Khi tôi bò đến mt khong đt có nhiu bi gai, thì mt tiếng nói vang lên, tuy nh nhưng rõ ràng : " Ông Phó !  ông Phó ! dừng lại ngay, ông đi về hướng đó là chết, chúng nó bố trí dầy đặc ở đó. " Phng t nhiên, tôi dng li, nhìn quanh xem  ai đã nói vi tôi câđó. Nhưng tôi rng ri  kinh hi khi mt du kích xut hin, tay lăm lăm khu súng AK47.Anh ta lôi tôi xung mt h cá nhân gđó, ri l phép nói : "Thưa thầy, em là Liêm đây, thầy đừng sợ, thầy cứ nằm dưới hố cá nhân này , ém đến sáng, khi nào có lính quận đến, rồi hãy ra. Em đi đây." Anh ta biến mt sau nhng bi rm.
 Đang nm dưi h, bng tay tôi chm vào mt con vt gì lnh ngt. Tôi rùng mình s hãi, vì nghĩ rng đó là mt con rn. Trong hoàn cnh ny mà b rn đc cn., thì vô phương cu cha. Nh mt chúánh sáng le lói ca mãnh trăng htun t trên cao ri xung, tôi thđó là mt con nhái ch không phi con rn. Tôi bt con nhái , ri nh nhàng th nó lên ming h. Tôi thì thvi nó : " Nhái ơi, tau cứu mầy đấy nhé ! đi về nhà đi, kẻo cha mẹ mầy trông !"
Tôi cht nghĩ s phn ca tôi, ri s ra sao đây. Tôi nhm mt li và lâm râm cu nguyn : " Lạy Chúa, , lạy Mẹ. con xinphú thác mạng sống của con trong tay Chúa, trong tay Mẹ. Xin Chúa, xin Đức Mẹ che chở, phù hộ cho con !" T nhiên tôi thy bt s hãi, và trong đóc tôi, bt đu nhen nhóm chút hy vng. 
Tôi nm im dưi h, nhưng câu nói ca chú du kích mà tôi không nhìn rõmt, c văng vng bên tay tôi: "Thưa ông Phó, em là Liêm đây, thầy đừng sợ!". Liêm là ai trong hàng ngũ địch quân mà li cu tôi. Đóc tôi ri lon . Quá mt mõi, tôi ng thiếđi lúc nào không biết.
Tôi git mình thc gic, mơ h nghe như có tiếng bưc châđi trên lá khô.Nhìn qua k lá ngy trang trên ming h, tôi thĐạÚy Thut, Chi Khu Phó, mc đ trn, tay cm khu M16, dn đu mt toán lính, đi hàng ngang, đang tiến vphía tôi. Tôi mng r , la tht ln : "Đại Úy Thuật, tôi  đây !" ĐạÚy Thut dng li , đng im mt lát ri hô ln : "Ai đó! lập lại đi !.." Tôi dùng hết sc mình, kêu ln : " Đại úy Thuật, tôi đây, Phó Uyển đây !" Đạúy Thut và mt nghĩa quân đến kéo tôi t dưi h lên. Tôi không đi đưc, nên mt anh nghĩa quân phi cõng tôì đi v hưng quc l.
 ĐạÚy Thuđã báo cáo  s vic vi Trung Tá Qun trưng, nên khi chúng tôi va ra đến quc lđã thy Trung Tá Qun Trưng đng đón tô đóÔng ôm chm ly tôi và cm đng nói : "Chúc mừng ông Phó, tôi cứ nghĩ là ông Phó đã bị tụi nó bắt đi rồi !"
Trung Tá Qun trưng cho xe đưa tôi lên nhà tô Huế ngay. Bưc vào nhà, tôi quá xúc đng, ôm nhà tôi vào lòng, và ch nói đưc mt tiếng "Em" khi nghĩ li nhng s viđã xy ra đêm hôm qua.
Ngay khi y, nhiu xe hơi dng li trưc nhà tôi. Đại Tá Tnh Trưng, Ông Phó Tnh Trưng, nhiu v Trưng Ty và vài nhân viên tháp tùng Đại Tá, đến thăm tôi. Đại Tá thân mt nm tay tôi và nói : " Chúc mừng ông Phó, thấy ông Phó trở về bình an, tôi mừng lắm ! Tối hôm qua, khi nhận được tin chẳng lành, tôi đã điện thoại cho Cha Trinh ở Giáo Xứ Phú Cam, nhờ Cha dâng một Thánh Lễ, xin bình an cho ông Phó . Thật bất ngờ, sáng nay nghe tin ông Phó an toàn trở về, tôi vui mừng lắm !"
Mi ngươì đến bt tay chúc mng tôi.  Thì ra vic tôi mt tích đêm hôm qua, đã gây xúc đng  cho các gii chc tnh Tha Thiên. Nay thy tôi bình an tr v, ai cũng vui mng. Nhưng không mt ai biết lý do nàđã giúp tôi an toàn tr v.
Khi nhng v khách đã ra v, nhà tôi đến bên tôi, ngc nhiên hi : " Anh, có chuyện gì vậy ?" Tôi v v vào vai nhà tôi và nói :"Anh sẽ kể cho em nghe , chuyện dài dòng lắm !"
Năm 1971, tôi đưc thuyên chuyn đi làm Phó Qun Hương Thy. Cui năm 1972, tôi đưđiu đng ra làm Phó Tnh Trưng Qung Tr. Tháng 12 năm 1973, tôi li đưc đi vô làm vi tnh Phong Dinh ( Cn Thơ) cho đến ngày mt nưc. Tôđi tù ci to cho đến 1982 mi đưc cho v.
Gia đình tôđi dnh cư  M theo din HO t tháng 11/1992.
Năm 2008, đưc tin bà m nuôi ca tôđau nng. Bà đang  V D, Huế. Năy bà đã gn 100 tui. V chng chúng tôi vi vã v thăm bà. Ngoài thuc men đđủ, mi ngày nhà tôi nu cháo, hm súp cho bà thi. Tht vui mng, vìch my ngày sau, bnh tình ca bà m nuôi ca tôđã thuyên gim, ăn ung bình thưng, nói cưi vui v.
Mt hôm, chúng tôi nhn đưđin thoi ca ch Cam Đưng, bn hc cùng lp vi nhà tôi , mi chúng tôi xung Cu Hai chơi, nhân dp làng t chc cúng vThn Hoàng ca làng. Ch y cho biết là vui lm,  xa v mà gp dp ny là hên lđó ! Chúng tôi nhn li mi ca ch Cam Đưng ngay, và ha s xung Cu Hai đúng ngày, gi. Chúng tôi thuê mt xe nh đ đi. Nhà tôi còn r thêm 2 ngưi bn na, cùng đi vi chúng tôi.
Đã đưc báo trưc, nên khi xe va đến ch Cu Hai , đã thy ch Cam Đưng đng đón chúng tôi. Ch y dn chúng tôi đếđình làng Đông Lưu ( Cu Hai). Hôm nay là mt ngày hi ln ca làng. C đuôi nheo đưc treo khp nơi. Dân làng hn h, tp np t t đình làng.
Chúng tôi vào ng hàng ghế cui cùng ca Giang Đại Sãnh. Trưc mt chúng tôi là mt bàn th ln, hoa qu, hương đèn rc r; mt con heo quay vàng rm, đt trên mt cái bà trưc bàn th. Va ngi yên ch, mt hi chuông,  trng bát nhã vang lên rn rã, báo hiu gi hành l sp đến. Mt v bô lão, máo rng xanh, đu đi khăđóng, bưc ra nói vi bà con tham d l Chđang ngi trong đại sãnh:" Thưa quí vị quan khách, thưa quí bà con, hôm nay chúng ta tụ họp nơi đây để cử hành lễ " Chạp", kính ngày húy kỵ Ngài khai canh  của vùng đất màchúng ta đang sống. Với lòng thành kính và biết ơn, chúng ta sẽ cử hành những nghi lễ c truyền mà ông cha chúng ta đã truyền lại cho con cháu, để dâng lên Ngài khai canh. Trước khi cử hành các nghi lễ, chúng tôi xin giới thiệu một số quan khách đã đến tham dự ngày giỗ "Chạp" hôm nay. Chúng tôi xin giới thiệu Ông Phó Chủ Tịch Huyện Phú  Lộc, chúng tôi xin giới thiệu Ông Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Xã Lộc Trì, chúng tôi xin giới thiệu vị Đại diện Mặt Trận Tổ Quốc huyện Phú Lộc, chúng tôi xin giới thiệu đồng chí Lê Văn Liêm, Chỉ huy quân sự xã Lộc Trì.."
Vnghe v bô lão xưng tên Lê Văn liêm, tôi sng s t hi : " Đây có phải là em Liêm, học trò của tôi ngày trước không ?". Va vui mng, va phân vân, tôđi đến trưc mt ngưđàông va đng dy chào bà con khi đưc xưng tên là Lê Văn liêm. Đng trưc mt anh y, dù đã 41 năm trôi qua, tôi vn nhn ra ngay đây là em Liêm , ngưi hc trò ca tôi ngày xưa, mà tôi thương mến. Tôi cm đng nói vi Liêm : "Em Liêm, em có nhận ra tôi không ? Tôi là thầy Uyển đây" Chàng thanh niên sau mt khonh khc ngơ ngác, đã ôm chm ly tôi: "Ông Phó , ông Phó.."Liêm nghn ngào, không nói thêm gì đưc na, hai hàng nưc mt chy dài xung má..
Liêm quên mình đang đng giđình làng, và có nhiu ngưi hin din nơđây, anh quay xung hàng ghế kế cn và vui mng gi ln : "Ba ! ông Phó đây nè!"
Mt c già máo dàđen, bt khăđóng, đng bt dy, chy đếôm chm ly tôi. Ông cm đng thì thm bên tai tôi: " Ông Phó, ông còn sống, tạ ơn trời đấtĐôi mông đỏ hoe..
Liêm nói vi v bô lãđiu khin chương trình: " Thưa bác Hương Cả, tình cờ hôm nay, chúng tôi gặp lại một người bà con thân thiết của gia đình, đã thất lạc gần 50 năm nay. Xin bác cho phép gia đình chúng tôi về nhà trong chốc lát, chúng tôi sẽ trở lại ngay."
Liêm và ông Su kéo tay tôi ra ngoài. Ông bà Su c nm cht tay tôi, nhưs tôi biếđi mt ( ?)
Nhà công bà Su bây gi là mt căn nhà gch, lp toles, không còn làmt căn nhà lá lp xp như xưa na. Bưc vào nhà, chúng tôi va ngi xung ghế, bng  ông bà Su và Liêm quì xung trưc mt chúng tôi, ri cùng cúi gp ngưi , ly 3 ly, trưc s ng ngàng ca mi ngưi. Tôi đ ông bà Su đng dy, và cm đng nói : "Hai bác làm gì vậy? Sao lại dành cho chúng tôi sự tôn kính quá to lớn như vậy ? Chúng tôi có công lao gì để xứng đáng nhận đại lễ này ?". Ông Su nói ngay:"3 ly ny cũng chưa xng đáng vi công ơn mà ông Phó đã dành cho gia đình tôiÔng ch ra đám rung ngoài xa, xanh mưt, mi tr đòng đòng. Ông chvàđàn heo đông đú cui vưn, ông ch vào căn nhà...và nói : " Tất cả cũa cãi  nầy là của ông Phó đã cho gia đình tôi ."
Tôi thân mt cm tay ông Su và nói : " Bác Sửu ơi, 2 sào ruộng và mấy con heo , có đáng gì so với ân huệ to lớn mà cháu Liêm đã dành cho tôi !". Liêm vi ngt li tôi:" Thưa thầy, chuyện xảy ra đêm hôm ấy, không một ai hay biết. Vậy em xin thầy hãy quên chuyện ấy đi, em cám ơn thầy!" Ông Su không biết chuyn gì, ch tr mt nhìn tôi và Liêm. Rông nói tiếp : " Năm 1971 nghe ông Phó đổi lên quận  Hương Thủy,chúng tôi có lên đó tìm ông Phó. Nhưng ở quận Hương Thủy cho biết ông Phó đã đổi ra Quảng Trị. Chúng tôi lại ra Quảng Trị, mong gặp được ông Phó , nhưng lúc đó, ông Phó đã đổi vô tỉnh Phong Dinh-Cần Thơ, tận trong Nam...cho đến 30 tháng 4 năm 1975, chúng tôi không hề biết tin tức gì về ông Phó nữa! Từ đó, chúng tôi chỉ sống với kỷ niệm, với lòng biết ơn và thương nhớ ông Phó. Chúng tôi cứ nghĩ là ông Phó đã chết, nên cha con chúng tôi thiết lập một bàn thờ, để thờ ông Phó. Trên bàn thờ không có ảnh, không có bài vị, chỉ có hai chữ "Ông Phó" do cháu Liêm viết lên một tấm bìa cứng. Tuy đơn sơ như thế, nhưng mỗi ngày, vợ chồng, cha con chúng tôi đều thắp nhang lên bàn thờ để tưởng nhớ đến ông Phó."
Bà Su tiếp lông Su: "Thưa ông Phó, ngày hôm nay được gặp lại ân nhân của gia đình chúng tôi, chúng tôi sẽ bắt gà, bắt vịt nuôi trong nhà để làm một bữa cơm thiết đãi ông bà Phó và các vị cùng đi. Ngày hạnh phúc hôm nay, chúng tôi đã trông chờ gần 50 năm rồi đó". 
Nhưng mt ngưi bn ca nhà tôi, ch Như Quê nhc nh: "Anh chị Uyển ơi, chúng ta đã hẹn với các bạn ở Huế, trưa nay tụi mình sẽ dùng cơm với các bạn, mà bây giờ đã hơn 11 giờ rồi. Chúng ta nên xin phép hai bác Sửu, đi lên Huế kẽo các bạn chờ."
Tôđành phi cáo li vông bà Su và cháu Liêm. Ông Su bun bun nói vi chúng tôi : " Gặp lại ông bà , chúng tôi vui mừng khôn xiết, mà ông bà đã vội ra đi, biết khi nào mới gặp lại ông bà." Tôi an ông bà Su: "Vì chúng tôi đã hẹn trước với các bạn, chúng tôi phải có mặt ở Huế trưa nay. Chúng tôi sẽ về thăm hai bác và cháu Liêm." Ông bà Su và cháu Liêm , bùi ngùi t bit chúng tôi..Khi mi ngưđã lên xe, chúng tôi vn thy gia đình ông Su bun bã nhìn theo. 
Chiếc xe con ch chúng tôđã chy đu trên quc l, hưng v Huế. Bng ch H Th Hão, mt ngưi bn ca nhà tôi, nói vi mi ngưi trên xe : " Hôm nay, chúng tôi tình cờ biết được câu chuyện của anh Uyển và gia đình ông Sửu.Câu chuyện làm chúng tôi ngạc nhiên và xúc động lắm, nhất là đoạn kết, lại rất có hậu, làm chúng tôi nhớ đến vài câu ca dao, tục ngữ của quê hương mình, thật hay, thật đúng , như câu : "Trồng cây ngọt thì được ăn trái ngọt" hoc câu : " Gieo nhân nào thì gặt quả ấy" hay câu: " Ở hiền thì gặp lành"...Xin chúc mừng anh chị Uyển !
                                                                                              Bửu Uyển
                                                                                       ( Tháng 1-2018)

No comments:

Post a Comment