Thuyên Huy
Thương một con sông dài đi xa, rẽ nhánh chia đôi bớ Gò Dầu Hạ có tên Vàm Cỏ Đông
Rồi có một ngày sông cũng buồn
Con đò thôi chở nắng chiều buông
Bến xưa không còn người năm cũNgười của nửa đời sông vấn vương
Bên này bờ vắng khách chờ sang
Bên kia bờ sông hiu hắt đợi
Tan tác bay xa những lá vàng
Đầu sông vẫn chưa thấy người xưa
Cuối sông con nước xuôi dòng muộn
Xơ xác gầy lau sậy đong đưa
Lặng thinh sông nhìn chốn xa xăm
Nghẹn ngào hỏi người nơi nào đó
Có biết cho sông đã khóc thầm
Con đò vẫn còn có người đi
Buồn vui sông cũng về với biển
Xót xa gì những chuyến biệt ly
(Nguồn: Hoài Niệm Tây Ninh).
No comments:
Post a Comment