Wednesday, April 26, 2017

Đường 7



Nguyễn Thạch Giang


Người đàn ông tóc bạc ngồi một mình trong quán cà phê Vĩa Hè mỗi sáng
Không ai biết ông tên gì ông không nói chuyện với ai và cũng không ai nói chuyện với ông
Đôi mắt ông đượm buồn dáng đi của ông buồn buồn người ông toát ra cả một nỗi buồn không cách gì diễn tả dù đôi khi ông hay cười một mình
Tháng Tư người ta hay chiếu lại những cảnh của thế kỷ trước của những người muôn năm cũ
Xe tăng đại bác trực thăng bom rơi đạn nổ
Xe nhà binh và lính và dân từng đoàn từng đoàn xe nối đuôi xếp hàng
Người đàn ông tóc bạc ngồi một mình bỗng la to Đường 7 Đường 7
Thật khó đoán là đôi mắt và nụ cười mĩm của ông là vui hay buồn
Ông nói chuyện với ông ông tự nói một mình

  " Kiếp trước tôi sống ở vùng cao nguyên đất đỏ thành phố đi dăm phút đã về chốn cũ
Và rồi một sáng tháng Ba từng đoàn người ùn ùn nối đuôi xếp hàng theo Đường 7 đi về một nơi không xa lắm một nơi mơ ước nhưng sao đi hoài không tới
Vợ người bạn giờ phút chót không hiểu sao cắt cổ con gà mái tre chưa kịp nhổ lông đã phải vội vàng lên xe
Nhiều năm sau đó tôi vẫn thắc mắc không biết mấy con gà tre con mất mẹ sẽ ra sao và những người lính khác màu áo khi vào nhà sẽ nghĩ gì khi thấy con gà nằm trên bàn khô máu
Khi tôi đến Phú Bổn thì ngủ lại đêm ở chỗ người ta đặt tên Bến Mộng trong khi những người bạn đi cùng tiếp tục đi về Tuy Hoà
Ngày hôm sau tôi vượt Sông  Ba theo đoàn người lang thang loanh quanh trong rừng không lối thoát đến khi bị bắt bị lột đồng hồ hai cửa sổ không người lái cùng những đồng tiền ông Thiệu
Tôi được thả vì mặc đồ dân sự cùng với đàn bà con nít tôi theo người đàn ông đi về thành phố đến nơi mới biết ông ta là bác sĩ nhà thương Phú Bổn
Nơi đây tôi được cho ăn cơm và uống sửa. "

Người đàn ông không nói gì  nữa trở về im lặng như ông đã nhiều ngày im lặng
Phú Bổn giờ đã bị xoá tên trên bản đồ và Đường 7 thì mang tên khác
Nhưng lịch sử làm sao quên được cuộc di tản của Quân Đoàn 2 cùng người dân ba tỉnh cao nguyên trên con đường định mệnh mang số 7

Tháng 04-2017




No comments:

Post a Comment